>> ♥ Chào mừng bạn đến với Hành Trình Tri Thức trang thông tin dành cho sinh viên ♥ << >> ♥ Hành Trình Tri Thức cập nhật tin tức hàng tuần. Mọi thắc mắc thắc và đóng góp ý kiến, xin vui lòng gửi về địa chỉ nguyentuanduy193@yahoo.com ! xin chân thành cảm ơn ♥ << >> ♥ Hành Trình Tri Thức kết nối những trái tim ♥ <<

17/8/12

TRUYỆN NGẮN - Nơi ấy có buồn không


Hắn và nhỏ ở gần nhà nhau, chơi thân từ hồi mẫu giáo. Riết rồi hai đứa thành cặp bài trùng lúc nào cũng kè kè không tách rời nhau.
Năm lên cấp ba, nhỏ bắt hắn lấy xe đạp qua chở mình đi học, hắn la lên:
- Thôi đi bà, kỳ lắm!
- Ông này hay, tui không mắc cỡ thì thôi chứ.
- Bà nói đó nghen.
Y lệnh, sáng hắn qua chở nhỏ đi học. Đúng được một bữa, bữa sau nhỏ trốn biệt. Hỏi mãi nhỏ mới nói:
- Mấy đứa nói mình bồ bịch đó.
- Rồi sao?
- Rồi... rồi vậy đó.
- Rồi bà mắc cỡ chứ gì, tui biết mà. Mai tui qua chở bà đi học tiếp, ngán gì tụi nó.
Lời nói hùng hồn của hắn khiến nhỏ phì cười.
- Ông không sợ ế bồ hả?
- Thì bà làm bồ tui nghen.
- Dzô dziên.
Hắn khoái LilKnight, nhỏ thích Thùy Chi. Hắn mê xe như điên, nhỏ yêu các bé thú đến cùng cực. Vậy mà hai đứa chơi thân đến không ngờ. Tuy nhiên, hai đứa cũng có điểm chung duy nhất: ngắm phố đêm. Nói cho sang vậy, chứ thật ra hai đứa đi học thêm ở nhà thầy Thanh vào buổi tối. Cũng lạ, ở một thành phố nhộn nhịp, xô bồ vẫn có một con phố yên tĩnh đến lạ lùng. Một bữa hắn và nhỏ đang đi ngắm phố thì nhỏ chợt nói:
- Trời hôm nay nhiều sao quá hen?
- Bà khùng hả, đêm 30 làm gì có sao.
Đang nói giữa chừng thì hắn nghe cái "bịch", hoảng hồn quay lại thấy nhỏ đã nằm bất động dưới đất. Hắn sợ quá la lên rồi lật đật cõng nhỏ chạy về nhà. May mà nhà hai đứa ở gần đây nếu không thì chết chắc. Hôm sau, hắn lết thết qua thăm thì thấy nhỏ nằm kín trong chăn.
- Bà bị gì vậy?
- Tui... tui... đang giảm cân nên nhịn ăn cho ốm.
- Đẹp giống chị BOA chứ gì?
- Sao ông biết?
Nhỏ tròn xoe mắt vì bất ngờ.
- Tui rành bà quá mà. Suốt ngày than thở sao tui mập thế này, sao tui ú thế kia rồi nhịn ăn đến nỗi bị xỉu giữa đường. Bà đúng là rối loạn tâm sinh lý tuổi dậy thì mà. Hic, chỉ tội tấm thân ngọc ngà của tui thôi.
Hắn liệng luôn một bịch bự tổ chảng lên giường. Nào là bánh, kẹo, sữa, trái cây... Quá tuyệt!
- Cảm ơn.
- Nếu lỡ không có tui thì sao hả?
- Gì cơ?
- Không có gì, ăn đi.
Nhỏ cũng không để ý đến câu nói của hắn và hồn nhiên chén hết tất cả mọi thứ hắn đem đến. Nhỏ thầm nghĩ: "May mà bố mẹ không biết chuyện mình nhịn ăn, đúng là ngốc thật".
o0o
- Tối nay đi chơi không?
- Đi liền, có đi ăn gì hông dzậy?
- Có, bà mập à!
Đúng bảy giờ tối hắn đèo nhỏ trên xe đạp cà tàng đi dạo phố. Hai đứa đi lòng vòng một hồi cũng quay về góc phố quen thuộc. Hắn dừng xe lại, lấy trong túi ra gói quà nhỏ:
- Cho bà.
- Mở nghen. Hối lộ hả?
Nhỏ mở gói quà, lấy ra một sợi dây chuyền có hình trái tim bằng pha lê cực đẹp. Hắn nói nhỏ:
- Tui sắp đi rồi. Ba tui bảo lãnh hai mẹ con qua Úc. Tui qua đó học, rồi thế nào tui cũng về Việt Nam làm việc. Bà chờ tui nghen?
Nhỏ lặng người, không biết nói gì, chỉ lặng lẽ gật đầu. Ngày hắn đi nhỏ cố tình không đi tiễn. Nhỏ không muốn mình khóc trước mặt hắn. "Để coi, bên ấy có gì tốt hơn không mà bỏ tui đi vậy cà” - nhỏ sụt sùi nói trong nước mắt.
o0o
Hắn đi được một tháng rồi, hai đứa ngày nào cũng nhắn tin kể lể mọi chuyện. Hôm nay, nhỏ lang thang trên góc phố quen thuộc. Đi một mình nhỏ mới cảm thấy hết nỗi cô đơn. Phố đẹp và cất giấu quá nhiều thứ khiến nhỏ phải ghen tị. Nhỏ chợt thấy buồn, vì không có ai chọc cười, không có ai để hành hạ và vì nhớ hắn...
o0o
"Tui có gửi thư cho ông đó”. Đọc tin nhắn của nhỏ mà hắn phì cười. Thời đại thông tin toàn cầu, suốt ngày chat chit ầm ầm mà bày đặt viết thư. Nói thế thôi chứ hắn vui lắm vì biết chắc nhỏ rất nhớ mình. Lật đật chạy xuống chờ thư của nhỏ, gần một tuần rồi chứ ít gì. Sao mãi không thấy nhỉ? Lục tung đám thư từ được gửi tới, hắn nhận ra thư của nhỏ trong một đống phong bì nhờ vào màu hồng rực rỡ không lẫn vào đâu được. Hồi hộp mở thư ra, hắn chợt thấy lòng xốn xang. Thư của nhỏ vẻn vẹn có năm chữ: "Nơi ấy... có buồn không?".
HOÀNG PHỤNG THUYÊN (mực tím)
(11 Văn, THPT Lương Văn Chánh- Phú Yên)

TRUYỆN NGẮN - Em, anh và mùa thu


Anh, em miên man đứng dưới gốc viết, mùa thu năm nay không còn trọn vẹn, không còn được chờ đợi như mùa thu năm trước…Một mùa thu vắng anh.
Anh, lớp trưởng của chuyên toán, và em, cô bé yêu văn học. Anh đơn giản, thực tế; em phức tạp, mộng mơ… Hai con người như hai thiên thạch xa ngút ngàn, hai đường thẳng song song mà đi đến vô cực cũng không tìm được điểm chung. Anh nói rằng cái ngày khai giảng khi em đọc diễn văn- khi chúng ta chẳng biết đến sự tồn tại của nhau trên thế gian này, anh ngáp ngắn ngáp dài và mong em đi xuống nhanh nhanh vì “không thể chịu nổi cái giọng sến chảy nước…” Vậy mà chúng ta tìm đến nhau -tự nhiên và bất ngờ đến vô cùng, để giờ đây, khi đã quen với sự hiện diện của anh trong trường, lòng em nặng trĩu khi ngày thu sang là ngày anh xa em…
Em , ngày…tháng…năm
Đúng là mùa thu này anh bước vào đại học, để lại ở ngôi trường cấp 3 mình em lặng lẽ và nhỏ bé vô cùng. Sao anh an tâm khi mỗi sáng sớm đến trường không được thấy em…Cái dáng người tròn tròn, xinh xinh, bước đi mà lục tung cả thế giới này cũng chẳng thể lẫn lộn. Cái bím tóc hồng hồng, áo khoác hồng và cả ba lô màu hồng nữa- màu hồng anh ghét nhất trên đời mà vì em, nó trở nên đáng yêu và dịu dàng đến lạ kì. Hạnh phúc đến từ sự chấp nhận, trân trọng và tha thứ. Đúng là chúng mình khác nhau, nhưng anh trân trọng và thương yêu tất cả- những điều khiến em là chính em chứ không phải một ai khác. Còn anh, dù mạnh mẽ hay đơn giản đến đâu vẫn có bao lúc yếu đuối và suy nghĩ tiêu cực. Và đấy, như một sự đổi ngôi lạ thường, em trở thành một bờ vai mạnh mẽ đầy vững chắc của anh…
Anh, ngày…tháng…năm
Vâng, cám ơn anh vì tất cả…Em gửi đến anh sự mạnh mẽ, dũng cảm và tự tin như anh vẫn thế… Còn nhớ ngày xưa khi ba mẹ em không ủng hộ ước mơ của em Ai thế nhỉ, ai đã nói “Em phải quyết tâm hết mình vì nó.Em sẽ là cô giáo dạy Văn ,còn anh sẽ là một bác sĩ giỏi. Anh chữa nỗi đau về thể xác còn em mang đến hạnh phúc tinh thần.”? Em tin là như thế, chúng mình cùng cố lên , nghe anh!!! Mùa thu này không anh, cả năm học này cũng vắng bóng anh, em sẽ phải sống độc lập hơn, mạnh mẽ hơn và kiên cường hơn như anh đã mong mỏi… À mà chỉ ít thấy nhau hơn thôi chứ bất cứ lúc nào, hình ảnh của anh vẫn ở đây, ở cái khoảng không gian chứa biết bao nhịp đập diệu kì của sự sống…
Lá vàng rơi thành tên anh, ánh nắng dù có vỡ tan cũng tươi tắn như nụ cười của anh… Có ba tiếng thiêng liêng luôn ấp ủ trong lòng mà em chưa một lần nào đủ tự tin, dõng dạc để đáp lại… Nhưng em hứa,và em tin vào một ngày không xa, một mùa thu không xa…
*P/s to autumn: Hãy cứ đến như cần phải đến, tớ sẽ không sợ mà vẫn chào đón bước chân của cậu. Vì tớ biết lắm lúc, LÁ RỤNG CŨNG CÓ ĐÔI…
NGỌC THÚY (THPT Chuyên Lê Hồng Phong)

TRUYỆN NGẮN - Tất cả vì nụ cười


Sáu tháng. Đó chính là quãng thời gian tôi quen nhỏ - cô bé học giỏi Anh văn nhất trường và cũng là người làm cho tôi “rung rung”.
My chạy ào vào trường, lao vào cái bảng kết quả, vừa thở hổn hển, vừa lấy ngón tay trỏ dò dò. My đứng thẳng dậy, buông xuôi tay.
“Thành…không đậu hả?”
Dù tôi đã cố nép vào cái chậu kiểng nhưng vẫn bị My bắt gặp.
“Đừng buồn. My…”
“Tôi vô dụng quá!”
Tôi chả hiểu sao mình lại nói thế. Chỉ nhớ rằng lúc ấy đầu óc tôi hoàn toàn trống trơn.
“Thành không vô dụng đâu! Thành là người giỏi nhất mà My biết đó! Thành học giỏi toán, lại hiền lành, hông có giống bạn con trai quậy phá kia.”
“My vô đây dò bảng điểm hả? Sao My biết tôi thi mà dò?”
“Bạn của Thành nói đó.”
Đầu tôi lúc này không chỉ trống trơn, mà tai còn ù ù, điếc điếc. Tôi sẽ giết cái thằng đó ngay khi thoát khỏi vụ này.
“Xin lỗi My…” Thực ra tôi cũng chả biết mình xin lỗi vì việc gì nhưng tôi cảm thấy như là mình đã làm My thất vọng nhiều lắm.
“Sao Thành nói vậy? My vẫn thích Thành dù Thành không đậu lớp chuyên Anh mà! My biết Thành đã cố gắng rất rất nhiều suốt 6 tháng qua.”
Tôi cúi mặt. Chợt, tôi thấy có cái gì đó là lạ trong câu nói, cái đầu rỗng tuếch của tôi tự dưng lóe sáng. “Vẫn thích Thành”? Tôi ngước nhìn. Nụ cười răng khểnh đẹp nhất mà tôi biết…
THÁI LÊ DINH (mực tím)

VIDEO - DAMtv - Thần Tượng - OFFICIAL

sản phẩm từ DAMtv mang tiếng cười đến với mọi người!

NGUỒN: DAMTV

VIDEO - DAMTV - Kiếp đỏ đen

sản phẩm từ DAMtv mang tiếng cười đến với mọi người!

NGUỒN: DAMtv

VIDEO - DAMtv - Lầm - OFFICIAL

sản phẩm từ DAMtv mang tiếng cười đến với mọi người!

NGUỒN: DAMTV

VIDEO - DAMtv - Bánh Tráng Nướng - OFFICIAL

sản phẩm từ DAMtv mang tiếng cười đến với mọi người!

NGUỒN: DAMTV

VIDEO - DAMtv - Làng lạ lùng - OFFICIAL

sản phẩm từ DAMtv mang tiếng cười đến với mọi người!

NGUỒN: DAMTV

VIDEO - DAMtv - Kiếp đỏ đen - OFFICIAL Parody MV

sản phẩm từ DAMtv mang tiếng cười đến với mọi người!

NGUỒN: DAMTV

VIDEO - DAMtv - Cướp - OFFICIAL

sản phẩm từ DAMtv mang tiếng cười đến với mọi người!

NGUỒN: DAMTV

VIDEO - DAMtv. Mr.Bean về Việt Nam??!?

sản phẩm từ DAMtv mang tiếng cười đến với mọi người!

NGUỒN: DAMTV

VIDEO - Của rơi

sản phẩm tiếp theo cảu DAMtv

Nguồn: DAMtv

VIDEO - Lúc mới yêu

Cười thả ga với DAMtv


Nguồn: DAMtv


>> ♥ Hành Trình Tri Thức cập nhật tin tức hành tuần. Mọi thắc mắc thắc và đóng góp ý kiến, xin vui lòng gửi về địa chỉ nguyentuanduy193@yahoo.com ! xin chân thành cảm ơn !.

 
Design by Duy Nguyen | Bloggerized by Lasantha - Premium Blogger Themes | Web Hosting Coupons