
Thứ Sáu, tháng 8 17, 2012

Mr.Bụt
No comments

Hắn và nhỏ ở gần nhà nhau, chơi thân từ hồi mẫu giáo. Riết rồi hai đứa thành cặp bài trùng lúc nào cũng kè kè không tách rời nhau.
Năm lên cấp ba, nhỏ bắt hắn lấy xe đạp qua chở mình đi học, hắn la lên:
- Thôi đi bà, kỳ lắm!
- Ông này hay, tui không mắc cỡ thì thôi chứ.
- Bà nói đó nghen.
Y lệnh, sáng hắn qua chở nhỏ đi học. Đúng được một bữa, bữa sau nhỏ trốn biệt. Hỏi mãi nhỏ mới nói:
- Mấy đứa nói mình bồ bịch đó.
- Rồi sao?
- Rồi... rồi vậy đó.
- Rồi bà mắc cỡ chứ gì, tui biết mà. Mai tui qua chở bà đi học tiếp, ngán gì tụi nó.
Lời nói hùng hồn của hắn khiến nhỏ phì cười.
- Ông không sợ ế bồ hả?
- Thì bà làm bồ tui nghen.
- Dzô dziên.
Hắn khoái LilKnight, nhỏ thích Thùy Chi. Hắn mê xe như điên, nhỏ yêu các bé thú...

Thứ Sáu, tháng 8 17, 2012

Mr.Bụt
No comments

Anh, em miên man đứng dưới gốc viết, mùa thu năm nay không còn trọn vẹn, không còn được chờ đợi như mùa thu năm trước…Một mùa thu vắng anh.
Anh, lớp trưởng của chuyên toán, và em, cô bé yêu văn học. Anh đơn giản, thực tế; em phức tạp, mộng mơ… Hai con người như hai thiên thạch xa ngút ngàn, hai đường thẳng song song mà đi đến vô cực cũng không tìm được điểm chung. Anh nói rằng cái ngày khai giảng khi em đọc diễn văn- khi chúng ta chẳng biết đến sự tồn tại của nhau trên thế gian này, anh ngáp ngắn ngáp dài và mong em đi xuống nhanh nhanh vì “không thể chịu nổi cái giọng sến chảy nước…” Vậy mà chúng ta tìm đến nhau -tự nhiên và bất ngờ đến vô cùng, để giờ đây, khi đã quen với sự hiện diện của anh trong trường, lòng em nặng trĩu khi ngày...

Thứ Sáu, tháng 8 17, 2012

Mr.Bụt
No comments

Sáu tháng. Đó chính là quãng thời gian tôi quen nhỏ - cô bé học giỏi Anh văn nhất trường và cũng là người làm cho tôi “rung rung”.
My chạy ào vào trường, lao vào cái bảng kết quả, vừa thở hổn hển, vừa lấy ngón tay trỏ dò dò. My đứng thẳng dậy, buông xuôi tay.
“Thành…không đậu hả?”
Dù tôi đã cố nép vào cái chậu kiểng nhưng vẫn bị My bắt gặp.
“Đừng buồn. My…”
“Tôi vô dụng quá!”
Tôi chả hiểu sao mình lại nói thế. Chỉ nhớ rằng lúc ấy đầu óc tôi hoàn toàn trống trơn.
“Thành không vô dụng đâu! Thành là người giỏi nhất mà My biết đó! Thành học giỏi toán, lại hiền lành, hông có giống bạn con trai quậy phá kia.”
“My vô đây dò bảng điểm hả? Sao My biết tôi thi mà dò?”
“Bạn của Thành nói đó.”
Đầu tôi lúc này không chỉ trống trơn, mà tai...

Thứ Sáu, tháng 8 17, 2012

Mr.Bụt
No comments

sản phẩm từ DAMtv mang tiếng cười đến với mọi người!
NGUỒN: DA...

Thứ Sáu, tháng 8 17, 2012

Mr.Bụt
No comments

sản phẩm từ DAMtv mang tiếng cười đến với mọi người!
NGUỒN: DA...

Thứ Sáu, tháng 8 17, 2012

Mr.Bụt
No comments

sản phẩm từ DAMtv mang tiếng cười đến với mọi người!
NGUỒN: DA...

Thứ Sáu, tháng 8 17, 2012

Mr.Bụt
No comments

sản phẩm từ DAMtv mang tiếng cười đến với mọi người!
NGUỒN: DA...

Thứ Sáu, tháng 8 17, 2012

Mr.Bụt
No comments

sản phẩm từ DAMtv mang tiếng cười đến với mọi người!
NGUỒN: DA...

Thứ Sáu, tháng 8 17, 2012

Mr.Bụt
No comments

sản phẩm từ DAMtv mang tiếng cười đến với mọi người!
NGUỒN: DA...

Thứ Sáu, tháng 8 17, 2012

Mr.Bụt
No comments

sản phẩm từ DAMtv mang tiếng cười đến với mọi người!
NGUỒN: DA...

Thứ Sáu, tháng 8 17, 2012

Mr.Bụt
No comments

sản phẩm từ DAMtv mang tiếng cười đến với mọi người!
NGUỒN: DA...

Thứ Sáu, tháng 8 17, 2012

Mr.Bụt
No comments

sản phẩm tiếp theo cảu DAMtv
Nguồn: DAM...

Thứ Sáu, tháng 8 17, 2012

Mr.Bụt
No comments

Cười thả ga với DAMtv
Nguồn: DAMtv
...

Thứ Năm, tháng 8 16, 2012

Mr.Bụt
No comments

Chúc các bạn có những nụ cười thật thoải mái
Nguồn: DAM...

Thứ Ba, tháng 4 03, 2012

Mr.Bụt
No comments

Đã lâu rồi mình không viết lại những dòng nhật kí của hôm
nào. Hôm nay có quá nhiều tâm sự không thể nói nên lời nên lại đành viết chúng
ra để cho vơi đi trong lòng một ít.
Miên man, miên man giữa đêm khuya vắng. Lòng chợt nhói đau
khi không thể ngủ vì một điều gì đó xa xôi....vì Gấu trúc.
Thời gian qua không gọi là quá ngắn, cũng không thể gọi là
quá dài ... nhưng đủ để mình cảm nhận những hương vị mới của cuộc sống...những sự
nhàm chán được bỏ lại thay vào đó là những cảm xúc đời thường...
Ngày em đến...là những ngày mình cảm thấy vui và bớt đi những
buồn tẻ trong cuộc sống....
Ngày em đến...em mang theo những hơi thở ấm áp, sưởi ấm tâm
hồn của anh.
Ngày em đến...em mang cho anh cái cảm giác được cảm nhận thật
nhiều màu sắc...

Thứ Ba, tháng 4 03, 2012

Mr.Bụt
No comments

Câu chuyện bắt đầu vào một ngày cuối tuần rực rỡ, nhưng tâm trạng Vy không vui chút nào.
Nó đang ngồi nghe nhạc, Ipod chạy đến bài Last Friday Night của Katy Perry thì điện thoại rung lên. Tin nhắn của Sắc Màu (tên nó đặt cho một người nó chưa từng gặp bao giờ): “Sắp thi học kì rồi! Tập trung vào học nha! Mình sẽ biến mất một thời gian, hẹn ngày gặp lại cậu!”.
Cụm từ “biến mất một thời gian” khiến Vy cứ suy nghĩ mãi. Sắc Màu là một người bạn giấu mặt, dường như cậu ta biết khá nhiều về Vy, trong khi nó chẳng biết tí gì về cậu ta cả. Cảm giác có một người bạn bí mật thật là thú vị, nhưng lâu dần dần, Vy nhận ra nó chẳng vui vẻ gì khi cứ ở vai trò bị động thế này.
Vy đón sinh nhật lần thứ 17 bằng một cơn mưa nhẹ nhàng như...

Thứ Ba, tháng 4 03, 2012

Mr.Bụt
No comments
.jpg)
Khi
yêu Bạn nên sống chậm lại , nghĩ khác đi và yêu thương nhiều hơn
Tình
yêu đẹp phải có sự cố gắng từ cả hai
Nếu bạn
tỏ ra quá thờ ơ lạnh nhạt khi người ta quan tâm bạn quá nhiều thì bạn sai rồi ,
bạn thử đặt mình vào vị trí của người ta đi rồi bạn sẽ thấy vị đắng và nỗi buồn
vô hạn.
Vì vậy
đừng bao giờ thế bạn nhé , hãy yêu hết mình
Nếu bạn
không tin vào tình yêu của mình thì bạn có quyền yêu ở một giới hạn nào
đó
Nhưng
ít ra cũng phải quan tâm người ta , và luôn lắng nghe suy nghĩ người ta để biết
mà chia sẻ
Để
không cảm thấy cô đơn trống vắng
Bởi vì
trong tình yêu sự im lặng đó sẽ giết chết đi tình yêu mà ta không hề hay
biết
Khi
yêu Bạn sẽ thấy tình yêu...

Thứ Ba, tháng 3 13, 2012

Mr.Bụt
No comments

Tớ từng chọc phá cậu, từng làm cho cậu buồn bã và khổ sở về bản thân mình… nhưng tất cả chỉ vì tớ thích cậu, rất rất thích cậu...
Tôi đặt dấu chấm cuối cùng của bài toán lên bảng, bình thản trở về chỗ ngồi. Tiếng thầy vang lên khe khẽ cùng câu khen ngợi: “10 điểm, em rất giỏi, Len ạ”. Một cái cười mỉm, tôi hướng mắt nhìn phía thầy và đưa tay làm kí hiệu cảm ơn.
Bước về chỗ ngồi với một niềm vui lâng lâng đầy kiêu hãnh, tôi thấy Quân nhìn tôi, ngón cái giơ lên chúc mừng hết sức hân hoan, tôi cũng làm lại y chang với cậu ấy, vì đã tới lượt Quân lên bảng. Thấp hơn tôi hai điểm, Quân chỉ được con tám với bài toán tương tự. Mang vở về bàn giúp tôi, cậu ấy nháy mắt: “Chè nhá cô nương”. Tôi gật đầu.
Một tai nạn không đáng...

Thứ Ba, tháng 3 13, 2012

Mr.Bụt
No comments

Ngày nay vẫn có những cuốn phim mang tên Cuộc sống hiện đại, vẫn còn một nàng công chúa thích mơ mộng…
Nếu như những câu chuyện của trẻ con thời nay được bắt đầu từ chữ “ Ngày xửa, ngày xưa…” nói về những nàng công chúa tốt bụng, hiền lành được kết thúc tốt đẹp bằng một nụ hôn với hoàng tử thì ngày nảy, ngày nay vẫn có những cuốn phim mang tên Cuộc sống hiện đại, vẫn còn một nàng công chúa thích mơ mộng…
Tôi ngồi vắt vẻo trên chiếc xích đu màu trắng ngà, chăm chú vào cuốn sách Cô bé lọ lem mà không biết đã đọc bao nhiêu lần, ánh mắt tôi cứ dán chặt mà như không muốn rời.
Có tiếng chuông cửa, tôi nhăn nhó quăng cuốn sách xuống xích đu, gắt gỏng đi mở cửa, đúng là bực mình mà, đang đến đoạn hấp dẫn. Tôi rất ghét bị người...